Jonathan Ahn thật may mắn khi có sự hậu thuẫn vững chắc từ chính cậu học trò piano của mình. Cậu không chỉ là một người học trò đa tài mà còn là một người thầy, một người bạn cùng ông đi qua những lối rẽ. Cùng dõi theo tiếp những bước chân “vụng về” qua mạch tự sự của ông về quá trình ” ngã rẽ” sang lập trình
Quá trình chuẩn bị học lập trình
Một tuần trôi qua khá nhanh, tôi bước sang khóa học thứ 2 trên App Academy và bắt đầu thích thú về nó. Tôi tiếp tục nghiên cứu thêm Ruby trước khi quyết định học lớp code online vào đầu tuần tới. Khó trốn được thời hạn deadline, vì vậy tôi càng nỗ lực và tập trung hơn rất nhiều, thậm chí nếu so ra thì việc học piano trước đây cũng chưa sánh bằng.
Vào chủ nhật, trọn 2 tiếng tôi dành cho lớp code thứ 2. Cuối cùng tôi chỉ giải quyết được mọt câu duy nhất trong số 3 câu hỏi được đặt ra. Một chút thất vọng lướt qua trong suy nghĩ của tôi. Nhưng sau đó tôi nhận được một email từ Fullstack Academy rằng tôi đủ điều kiện cho chương trình WDF của họ. Tôi đã học lớp code Ruby vào ngày hôm sau, chỉ vì tôi cảm thấy vui hơn với nó hơn là JavaScript.
Trong sáu câu hỏi được cung cấp trong buổi đánh giá trực tuyến đó, một lần nữa tôi chỉ có thể giải quyết được một câu hỏi. Tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn và thất vọng bản thân đến như vậy. Tôi đã có một cơ hội trong đời – một suất học bổng toàn phần của trường dạy lập trình – và tôi đã làm nó tan biến.
Trên đường đi học piano, tôi bắt đầu suy nghĩ về mã hóa nhiều hơn và tần suất cũng nhiều hơn trước rất nhiều. Nếu tôi có nhiều thời gian hơn, nếu tôi đã học nhiều hơn, nếu tôi thông minh hơn, tôi có thể tập trung hơn – mọi thứ cứ chạy tới chạy lui trong luồng suy nghĩ không ổn định.
Cuối buổi học, cậu học trò có hỏi thăm tôi về kết quả từ hai trường. Tôi trả lời “Chưa, vẫn chưa có”.
“Vậy thì vẫn chưa có kết quả cuối cùng” “Thầy phải tin tưởng vào bản thân mình, họ nhìn vào cách thầy xử lí vấn đề như thế nào chứ không hẳn nhìn vào kết quả là đúng hay sai”
Chấp thuận lập trình
Vài ngày sau đó, tôi nhận được email từ App Academy. Niềm vui vỡ òa vì tôi đã chuẩn bị tâm lí và sẵn sàng nhận lời đề nghị cho đến khi được nhận vào chương trình WDF. Tôi phải trài qua khóa huấn luyện 3 tháng và sau đó họ sẽ đánh giá và chỉ nhận 40% số học viên tham gia khóa này.
Mặc kệ cho mọi thứ diễn ra, tôi chỉ biết là tôi đang vui và rất vui. Tôi quyết định mạo hiểm chọn Fullstack Academy.
Một tuần sau tôi đi dạy, đây hẳn sẽ là buổi dạy đàn cuối cùng của tôi cũng là buổi dạy cuối cùng của cậu học trò dành cho tôi.
Kể từ đó, tôi luôn luôn tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc, ngày hôm nay phải làm việc nhiều hơn ngày hôm qua và ít hơn ngày mai, sẽ chẳng có điều gì có thể cản bước chân tôi.
6 tháng ăn ngủ cùng WDF, tôi có được nhiều cơ hội và tình bạn cao đẹp, tất cả những gì tôi có được ngày hôm nay đều phải cám ơn cậu học trò ấy và tôi chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc khi dấn thân vào lập trình.
· Nó như âm nhạc: Nó cũng là một ngôn ngữ như bất cứ một ngôn ngữ nào
· Nó sáng tạo: Tôi dùng code để sáng tạo, giống như tôi tạo nhạc với âm điệu vây
· Nó kich thích: Có một cảm giác rất kì lạ về việc giải quyết một vấn đề mà bạn cần phải giải quyết và tìm ra nó như một miếng xếp hình.
· Nó không yêu cầu quá nhiều về toán: Bạn không nhất thiết phải giỏi toán, nhưng có giỏi cũng chẳng mất gì.
· Nó trọn vẹn: Tôi giải quyết những vấn đề thực tiễn với bàn phím, chuột và tư duy. “
(Aptech dịch từ techinasia.com)
Nếu bạn cũng băn khoăn, kiếm tìm lời khuyên của những bậc tiền bối thì cũng đừng ngần ngại cho Aptech biết. Aptech sẽ là lối tắt duy nhất đưa bạn đến ngã rẽ thành công trong ngành Lập trình. Xem thông tin chi tiết tại đây: https://aptechvietnam.com.vn/vuottam/ |